10 thg 11, 2014

Tản mạn đêm mưa

TẢN MẠN ĐÊM MƯA
(Hà Nội, đêm 09/5/2010)


Giữa thênh thang màn đêm
Có ai đo được chiều dài nỗi nhớ?
Mưa kéo về gửi buồn cho gió
Có một tình yêu lang thang...

Giữa ngút ngàn mênh mang
Ta tự hỏi lòng thẫn thờ bởi điều gì thế nhỉ?
Cơn gió lắc đầu, nỗi nhớ nào là thi vị
Cho một tình yêu đã cũ của ngày xưa?

Trong tình yêu có mấy ai tự nhận mình là kẻ thừa?
Vẫn cứ cố bấu víu vào sợi tơ hồng mỏng manh sắp đứt
Nguyệt lão vô tình chẳng day dứt
Khi để những con tim đau đớn đến nghẹn ngào.

Có nhớ không anh giây phút trái tim xôn xao
Khi em hướng về anh, còn anh lại hướng về người con gái khác?
Hạ đến rồi, cớ gì mà gió còn xao xác?
Tiếc cho em hay tiếc cho một cuộc tình chung thủy từ phía anh?

Em không thể giận một trái tim quá chân thành
Cũng không thể buồn khi nắng hiền hòa đến thế
Chẳng lẽ lại hờn cơn mưa ngoài kia cứ vô tình đẫm dài hàng lệ
Nhắc em về một khoảng cách... quá mênh mông...



--------------
Tản mạn cho một đêm mưa buồn...
Chia sẻ bài viết này
Facebook Email Delicious

0 nhận xét:

Đăng nhận xét