NHẠT NHÒA RỒI THƯƠNG YÊU...
Hà Nội, ngày 29/4/2010
Nhạt
lắm rồi, phải không anh?
Lời
thương dang dở ta dành cho nhau
Trái
tim ghim chặt nỗi đau
Mỉm
cười chúc phúc để sau tương phùng
Dẫu
rằng em là kẻ dưng
Dẫu
rằng anh mãi thủy chung cuộc tình.
Em ngốc nghếch tự cười mình
Cớ sao mơ mộng bóng hình người xa?
Nắng thì yêu mây thiết tha
Ta lại là gió bôn
ba giữa trời
Ước chi một sợi
nắng rơi
Vào niềm thương
nhớ cho người đắm say
Thôi đành lặng lẽ
thoảng bay
Yêu thương trao
gửi, đắng cay cũng cười
Thầm thì Gió hát
một lời
Khúc ru lưu luyến
ngậm ngùi mình ai?
Khi dìu dặt, lúc
khoan thai
Hỏi làm chi nữa,
buồn hoài chẳng nguôi
Nhạt thếch men say nụ cười
Rồi khi chợt tỉnh phai phôi bẽ bàng...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét