23 thg 5, 2015

Mộng

MỘNG
(Bình Thuận, ngày 23/5/2015)


Đời là giấc mộng phù du
Tình là oan trái thiên thu vạn sầu
Nợ vay phải trả duyên nhau
Đắng cay phải chịu! Đớn đau cũng đành!

Đời vô thường
Tình mong manh
Người đem giẫm nát chân thành lòng ta!
Hỏi cao xanh có xót xa?
Nhân tình thế thái ấy là ác duyên!

Đời là bể khổ truân chuyên
Trầm luân chỉ bởi chữ Duyên lỡ làng
Bao nhiêu lạnh bạc phũ phàng
Người gieo - Ta nhận bẽ bàng - Cho ta!

Tham ái chi?
Rồi xót xa!
Mình làm mình chịu, cũng là mình thôi!


Chia sẻ bài viết này
Facebook Email Delicious

0 nhận xét:

Đăng nhận xét