13 thg 5, 2015

Thương mình...

THƯƠNG MÌNH
(Bình Thuận, ngày 13/5/2015)


Mưa về gột rửa đau thương
Thời gian bôi xóa cung đường lẻ loi
Lặng nhìn một đóa hoa rơi
Đời ta cũng tựa bông trôi theo ghềnh

Mặc con sóng cả lênh đênh
Đẩy đưa số phận chênh vênh bẽ bàng...
Người ta đành đoạn phũ phàng
Để cho thân gái lỡ làng.
Mà đau!

Bây giờ tim rỉ máu sầu
Linh hồn vỡ vụn, nát nhàu tâm can!
Về đâu tìm lại bình an
Sau bao đau đớn chứa chan hỡi người?

Thương thay cho phận hoa rơi
Mong manh cánh úa tả tơi...còn gì?
Ta nào dám ước điều chi
Chỉ cần bão tố đừng đi qua đời!


Mười hai bến nước lở bồi...
Đục trong ai biết lòng người đổi thay
Bây giờ mới tỉnh cơn say
Thương mình ngu dại mà cay đắng lòng!
Chia sẻ bài viết này
Facebook Email Delicious

0 nhận xét:

Đăng nhận xét