30 thg 5, 2014

Tình cố nhân - Lời tựa

TÌNH CỐ NHÂN

♥ Gió 

                                                                                        Yêu tặng Nắng ngọt ngào

Lời tác giả: Truyện chỉ là hư cấu. Mọi tình tiết, tên địa danh, nhân vật trong truyện đều do trí tưởng tượng của tác giả. Bất kể sự tương đồng nào đều chỉ là ngẫu nhiên. Mong các bạn độc giả gần xa thông cảm!




LỜI NGUYỆN ƯỚC

- Huynh hứa với muội đi... hứa rằng... nếu có kiếp sau... huynh... sẽ... yêu... muội... – Từng tiếng nghẹn ngào thốt ra trên khuôn mặt tuy đã nhợt nhạt nhưng vẫn không che mờ được sự kiều diễm của Nghê Thường. Những dòng lệ lăn dài, hối hả, đuổi theo hơi thở gấp gáp, nặng nhọc của nàng.

Vòng tay ôm người thiếu nữ của Thắng Huyễn ngày một siết chặt hơn, như sợ rằng chỉ cần nới lỏng một chút thôi, nàng sẽ vụt tan biến như sương mờ hư ảo:

- Ta... – Cổ họng Thắng Huyễn nghẹn lại, nước mắt tuôn dài.

- Muội không cần gì cả... – Nghê Thường cố gắng vươn bàn tay nhỏ bé lên chạm vào gương mặt thanh tú đang vì nàng mà rơi lệ - Muội... chỉ cần... huynh hứa... kiếp sau... sẽ yêu muội...

Thắng Huyễn nhìn Nghê Thường với ánh mắt chứa chan yêu thương, đong đầy đau đớn. Chàng phải hứa gì đây khi trọn kiếp này chàng đã phụ tấm lòng sắt son, cao cả của Nghê Thường? Nói gì đây với người con gái đã yêu chàng hơn cả bản thân, hi sinh mạng sống vì chàng trong khi tim chàng lại khắc ghi hình bóng người con gái khác? Chàng có tư cách hứa hẹn kiếp sau với nàng không?

- Huynh... hứa... – Nghê Thường nấc lên những tiếng nghẹn ngào, giọng nàng không còn âm vực, chỉ nghe như tiếng gió thoảng qua bên tai Thắng Huyễn, bàn tay nàng dần rơi xuống thảm cỏ xanh thẫm, mơn mởn một sắc màu tươi mới của mùa xuân. Đôi mắt nàng trống rỗng, lấp lánh lệ tuôn.

- Ta hứa! – Thắng Huyễn khẩn trương – Ta hứa mà! Ta sẽ yêu muội... nếu có kiếp sau... – Những hàng lệ cứ tuôn dài, tuôn dài như nỗi đau thương vẫn hoài không dứt của chàng. – Vì thế, vì ta sẽ yêu muội nên đừng rời bỏ ta... Ta đã hứa với muội rồi mà... Nghê Thường!... Muội nghe ta không?... Nghê Thường!!!!!!!!

Gió vô tình vẫn ca hát. Mây vô tình vẫn bay tự tại. Bầu trời vô tình vẫn trong xanh, tươi sáng. Chim chóc vô tình ríu rít trên cành cao. Âm thanh của cuộc sống vô tình hòa lẫn tiếng gọi đau thương của một chàng trai. Trong lòng chàng là thân hình một thiếu nữ đẹp tuyệt trần đã bất động.

Có tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng: “Huynh hứa kiếp sau sẽ yêu muội nhé!”

Chia sẻ bài viết này
Facebook Email Delicious

0 nhận xét:

Đăng nhận xét